THUẬT XỬ THẾ CỦA NGƯỜI XƯATác giả : Nguyễn Duy CầnĐịnh dạng : Sách nói / Sách PDFSố trang : 106Lượt xem/nghe : 1267Lượt đọc : 1174Lượt tải : 250Lượt tải AudioBook : 29Kích thước : 881 KBTạo lúc : Sat, 04/12/2021 13:56THỂ LOẠIVăn Hóa - Xã HộiTriết Học - Lý LuậnKhám Phá - Bí ẨnSách NóiĐọc Sách PDF (881 KB) Audio Book (144.01 MB)Mở Đầu Câu ChuyệnMột hôm Trang Tử dẫn học trò đi ngao du, nhân lúc ghé vào nhà một người bạn để thăm.Chủ nhà tay bắt mặt mừng, nói:- Tiếng tăm tiên sinh vang dội như sấm bưng tay. Hôm nay tiên sinh ghé thăm bỉ phu thật là vạn hạnh.Nói rồi quay lại gọi một gia đình, bảo:- Hôm nay ta gặp khách quý, để mở đầu câu chuyện ngươi hãy thịt một con chim cho ta đãi khách!Đứa ở hỏi:- Vâng ạ! Nhưng thưa chủ nhân, có hai con chim, một con hót hay, một con không biết hót, thịt con nào?Chủ nhân chép miệng:- Dĩ nhiên phải thịt con chim không biết hót, thứ vô dụng đó để làm gì?Trang Tử cùng chủ nhân ngồi nhâm nhi ly rượu với thịt chim, luận việc thế thái nhân tình, đoạn từ giã chủ nhà, dẫn học trò ra đi. Họ đến bìa rừng, thấy một tiều phu chống búa nhìn cảnh rừng núi bao la. Trước mắt lão là một cây cổ thụ. Trang Tử thấy vậy hỏi:- Trời chiều mà chưa thấy tiều ông đẵn được cây nào. Gặp cây này cao thẳng sao ông không hạ đi?Lão tiều thở dài nói:- Tôi cũng muốn hạ nó, nhưng ngặt gỗ nó xốp lắm, thứ vô dụng đó đẵn mà làm gì?! Một học trò nghe vậy, hỏi thầy:- Cây vô dụng thì bỏ qua, con chim vô dụng thì giết. Con thật không hiểu nổi thói đời? Trang Tử mỉm cười nói:- Ta ở vào khoảng hữu dụng và vô dụng đó. Chỉ có bậc đạo đức mới tránh khỏi tai họa mà thôi.Lời Bàn:Đây là một bài học ngụ ngôn nhằm khuyên răn người đời. Câu kết luận củaTrang Tử nói nghe như lạc đề. Vì chim và cây không phải là người. Hữu dụng và vô dụng là hai mặt đơn giản của cuộc đời…Nhưng ta để ý, làm thế nào để ẩn mình vào giữa lằn mứt vô hình hữu dụng và vô dụng đó?Trang Tử nói: “Chỉ có bậc đạo đức!” Người vô dụng không phải không làm được việc gì? Ít ra họ cũng biết hô hoán (Nếu cho họ canh cửa), cũng biết dọn dẹp giặt giũ (nếu dùng họ trong việc sai vặt). Người vô dụng có thể bị người khôn khéo bóc lột công sức cho đến khi hơi thở can kiệt. Còn người hữu dụng thì sao? Người thấy việc gì cũng làm được, thành ra việc gì cũng ôm lấy, cáng đáng, vong động, vong tưởng, cuối cùng cũng làm con rối cho bọn quyền thế cường hào. Tựu trung, hữu dụng hoặc vô dụng cũng đều bị dùng.60s 10s 10s 60s Mục lục sách nói:00:00:00 Thuật Xử Thế Của Người Xưa - Lời Nói Đầu00:33:19 Chương 3 : Có Tài Mà Cậy Chi Tài01:23:24 Chương 5: Đạo Cương Nhu01:57:42 Chương 6: Biết... SốngHẹn giờ tắt nhạc: